Sunday, January 25, 2009

Tết Kỷ Sửu Chúc Phước

TẾT KỶ SỬU CHÚC PHƯỚC ĐDCND

CHÚC năm mới mùa xuân Kỷ sửu
MỪNG Đảng ta thành tựu việc chung
NĂM nay vận nước khôn cùng
MỚI đây Đảng Cộng truy lùng chúng ta
THẮNG hay bại Quốc Gia trông cậy
LỢI non sông phải lấy vẹn toàn
MỚI đây chia chác mưu toan
VIỆT Nam mất đất bầy đoàn gian tham
NAM Quốc hải đảo nước Nam
MUÔN đời bền vững trời Nam an bình
NĂM nay nhất định thành công.

Sài Gòn ngày 25/1/2009.
KIM SƠN - ĐDCND

Tuesday, January 20, 2009

Lấy Mỡ Chúng Nó Mà Rán Nó

Lấy Mỡ Chúng Nó Mà Rán Nó


Việt Linh – ĐDCND
http://dangdcnd.blogspot.com/

Lãnh đạo đảng ta thường có những sáng kiến “tồi”. Hồi năm 2006, trước nạn tham nhũng, vòi vĩnh tiền lan tràn trong Cục Đường Sắt, các đỉnh cao trí tuệ ra lệnh cho nhân viên đường sắt phải khâu hết túi áo để đảm bảo không có chổ bỏ tiền “đút lót”. Nếu sáng kiến này hiệu quả, có lẽ đảng sẽ ra lệnh cho cán bộ Hải Quan, Quan Thuế, Cảng, Công An Khu Vực, Cảnh Sát v.v…phải mặc áo, mặc quần không túi để khỏi dấu tiền. Như vậy cả đồng chí Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết, Đỗ Mười v.v.. ở trong nước cũng như khi ra nước ngoài, phải mặc áo, mặc quần không túi để ngăn ngừa tham nhũng. Tiếc là sáng kiến vĩ đại đó vừa mới thử nghiệm thì bị dư luận nhân dân phản đối ầm ĩ, cười lãnh đạo “dốt”. Sáng kiến chống tham nhũng của “đỉnh cao trí tuệ” lập tức bị cho chìm xuồng.

Mới đây đảng lại nảy ra thêm sáng kiến táo bạo nữa, đó là muốn đánh thuế 10% trên tổng số tiền Việt Kiều gửi về. Thử làm tính đơn giản theo kiểu nhà nông ít chử như đồng chí Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết thì thấy ngay thời gian qua Đảng đã để mất món lợi kếch xù. Hàng năm, bọn Việt Kiều gửi về Việt Nam gần 10 tỷ mỹ kim, con số chính thức năm 2008 là 8 tỷ, chưa tính số tiền mặt đem thẳng về Việt Nam của cả triệu Việt Kiều, tổng cộng cũng đến 10 tỷ dollars. Đảng chỉ cần lấy 10% trên con số này, là có thêm ngay 1 tỷ dollars bỏ túi, khỏi cần làm bộ khâu túi chi cho mệt.

Nhẩm sơ sơ là Đảng đã thấy "mát trời ông địa" rồi. Với 1 tỷ dollars đánh “thuế” từ tiền cho không biếu không của Việt Kiều, cái bọn mà đảng từng kêu là đĩ điếm, bọn bỏ nước chạy theo đế quốc, có người từng xém chết trên biển cả, có kẻ từng bị hải tặc Thái lan hãm hiếp, từng bị bọn Khơme đỏ đập đầu. Bọn ấy may mắn sống nhưng giờ vẫn chưa biết sợ, đang mon men giúp Đảng hồi sinh. Chủ trương Đảng ta là đánh kẻ chạy đi chứ không đánh kẻ chạy lại, vì vậy nên mới có tiền chùa từ khúc ruột ngàn xa. Với số tiền 1 tỷ dollars đánh thuế, đảng có lắm chuyện phải làm

Trước mắt, bên Công an có thể nhận 100 triệu dollars để trang bị vài chục xe có gắn thiết bị nghe lén điện thoại của cái gọi là “chiến sĩ dân chủ”. Không cần cho các đồng chí công an canh gát trước nhà Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Phương Anh, Vi Đức Hồi, Nguyễn Đan Quế, Chân Tín, Phan Văn Lợi làm gì mà vẫn có thể nắm bắt được cuộc điện đàm từ xa của chúng. Chơi ngon hơn, theo kiểu nông dân du kích, có tiền chê xe Mẹc, lái Roll Roys cho bảnh, đảng có thể bỏ 200 triệu mua đứt con vệ tinh Lockheed, chỉ làm nhiệm vụ bay vòng vòng trên quỹ đạo Việt Nam, vưà nắm bắt được hành tung bọn dân chủ “phản động” ở bất cứ đâu trên đất nước Việt Nam, vừa được dịp lên mặt với quốc tế.

Tiếc là sáng kiến lần này cũng không sống lâu, vừa thăm dò thì TW ra lệnh rút ngay vì bọn Việt Kiều thấy vậy mà không phải vậy. Bọn chúng tiếc của, gửi 100 dollars, mất đi 10 dollars nên đách thèm gửi nửa. Chỉ trong vòng có 24hrs, lượng kiều hối ở Mỹ gửi về Việt Nam giãm đột ngột. Thông tin sứ quán ta từ Hoa Thịnh Đốn báo cáo, có dịch vụ gửi tiền ở Las Vegas, gần Tết mỗi ngày lượng tiền gửi lên đến 50,000 dollars (50 ngàn mỹ kim), sau khi đưa sáng kiến ăn chận, tiền gửi về chưa được 1000 dollars, tức là mất đi hơn 50 lần. Vì vậy, TW phải ra lệnh thu hồi. Sáng kiến ăn chận 10% tiền của Việt Kiều được đảng thông báo là có sự cố “nhầm lẫn”. Đảng nuốt nước bọt cho sáng kiến chìm xuồng.

Bọn Việt Kiều này cũng lạ, hàng năm chúng gửi về hàng chục tỷ mỹ kim thoải mái, vậy mà đảng mới có tính rút 10% số tiền thì chúng phản ứng ngay. Phải nói nhờ số tiền Việt Kiều gửi về đã nuôi sống Đảng bấy lâu nay. Thử hỏi tiền ở đâu đảng dùng trả lương cho hàng trăm ngàn đồng chí công an các cấp để trấn áp bọn dân chủ, bọn dân oan, bọn “phản động” tôn giáo. Tiền ở đâu ra đảng dùng để giam giữ hàng trăm ngàn tù nhân khắp nước, chi tiêu hàng trăm triệu mỹ kim cho các nhà tù Hòa Lò, Z30, Hàm Tân, Đồng Nai, Chí Hoà v.v.. tồn tại từ năm này sang năm khác. Tiền ở đâu đảng dùng để mua trang thiết bị tối tân nhằm nghe lén điện thoại, phá sóng, ngăn chận các cuộc điện đàm của “phản động”. Tiền ở đâu đảng trả cho hàng trăm ngàn đảng viên các cấp, công nhân viên chức trong cơ sở nhà nước. Tiền ở đâu đảng trả lương tháng cho gần nửa triệu lính trong quân đội nhân dân? Ngay các đồng chí lãnh đạo Trung ương, lãnh lương tháng như đồng chí Dũng, đồng chí Triết, cũng có phần tiền từ bọn Việt Kiều. Tiền ở đâu đảng chi tiêu, trang trải cho các sứ quán hoạt động khắp nơi trên thế giới, tiền ở đâu đảng sử dụng cho các hoạt động dọ thám, theo dõi, đọc trộm thư tín, xâm nhập email, dựng tường lửa, ngăn chận thông tin? Tất cả là tiền từ bọn Việt Kiều gửi về nuôi Đảng đấy.

Hàng năm với lượng kiều hối 10 tỷ dollars đổ vào Việt Nam, tính sơ khởi, ít nhất cũng có 8 tỷ trợ giúp gia đình thân nhân, không lao động mà sống khỏe, giữ cho nền kinh tế “ăn xổi ở thì” của ta thoi thóp, còn lại 2 tỷ đổ thẳng vào túi đảng, vừa chi tiêu cho ngân sách quốc gia, vừa có tiền cai trị, giữ vững nền chuyên chính, độc tài.

Tóm lại, cái sáng kiến ‘vĩ đại” vừa rồi thất bại nhưng TW đã nhanh trí cho chìm xuồng. Đảng ta từng tự hào là nhiều sáng kiến, nhưng làm gì thì phải giữ cho được con bò sữa Việt Kiều để vắt, đừng chỉ vì tham ăn 10% như vừa rồi mà bọn Việt Kiều tỉnh ngộ thì mất “cả chì lẫn chài”. Cái này cũng là sáng kiến vĩ đại của đảng đấy, ta gọi là “lấy mỡ chúng nó mà rán nó”.

Việt Nam ngày 20 tháng 1 năm 2009

Sunday, January 18, 2009

Chúng Ta Mong Đợi Gì ở CSVN

Chúng Ta Mong Đợi Gì Ở Chính Quyền Cộng Sản?

Đảng viên Đảng Dân chủ Nhân dân kêu gọi Đảng CSVN hủy bỏ điều 4 Hiến Pháp ở Việt Nam (Hình)

Lê Vi - ĐDCND

Sau hơn 33 năm Nam Bắc thống nhất, Việt nam bước vào giai đoạn xây dựng xã hội xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản Việt nam.

Kết quả sau 33 năm xây dựng này tất cả chúng ta đều biết: tham nhũng len lõi vào mọi ngóc ngách xã hội, con em chúng ta phải hứng chịu một nền giáo dục yếu kém và mang nặng tính hình thức, tuổi trẻ mất đi lý tưởng, không có khả năng sáng tạo. Văn hóa bị suy đồi, đồng tiền thay thế nhân cách con người, kinh tế phát triển ì ạch, môi trường và thiên nhiên bị tàn phá nghiêm trọng …

33 năm đã đi qua. 33 năm, một khoảng thời gian không nhiều để có thể thay đổi được tất cả. Nhưng 33 năm là một khoảng thời gian quá dài để nhận biết và đánh giá được năng lực, mục đích và phương hướng xây dựng xã hội của đảng cộng sản và chính quyền Việt Nam nói riêng và cả hệ thống cộng sản chủ nghĩa trên toàn thế giới nói chung.

Người dân Việt Nam chúng ta, với bản chất hiền lành, yêu chuộng hòa bình, vẫn trông chờ vào chính quyền, vào những người được chỉ định để phục vụ đất nước, phục vụ dân tộc, biết nghĩ đến dân tộc, nghĩ đến đất nước, biết nghĩ đến con em của chính họ mà thay đổi ít nhiều để người dân nước Việt có được cuộc sống nhẹ nhàng hơn, tiến bộ hơn, tự do hơn.

Và hơn nữa là sau hơn bao nhiêu năm chiến tranh Nam - Bắc với biết bao đau thương, chúng ta đã quá hiểu thế nào là chiến tranh, thế nào là đau thương và mất mát. Chính vì vậy mà phần lớn những người dân Việt Nam đã cam chịu sự thống trị của Đảng CSVN bao nhiêu năm nay mà thầm mong một ngày mai tươi sáng.

Thế nhưng cái ngày mai đó có bao giờ đến hay không? Nếu có thì bao giờ?

Đã bao nhiêu lần chúng ta hi vọng vào sự đổi mới của đảng cộng sản, của người lãnh đạo đất nước thì bấy nhiêu lần chúng ta bị họ làm cho chúng ta thất vọng. Hết Lê Duẫn, Đỗ Mười, rồi tới Lê Đức Anh, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh. Hết Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải rồi tới Nguyễn Tấn Dũng. Tất cả lần lượt đi qua và người dân Việt nam vẫn tiếp tục chờ đợi và hi vọng vào một người kế nhiệm.

Trước xu hướng đòi hỏi đổi mới của xã hội, một số phong trào dân chủ đã yêu cầu quốc hội bỏ điều 4 hiến pháp. Tuy nhiên Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã giẫy nẩy như đĩa phải vôi “Bỏ điều 4 hiến pháp là tự sát”. Điều này đã cho thấy đảng cộng sản đã đặt quyền lợi của đảng lên trên quyền lợi của dân tộc, quyền lợi của quốc gia ngang nhiên công bố như một đặc tính tất yếu của đảng cộng sản.

Với tham nhũng là bản chất, đảng cộng sản đã sử dụng công an và quân đội như là công cụ hữu hiệu để đảm bảo quyền lực và danh lợi của mình. Công an nhân dân và quân đội nhân dân đã ngang nhiên cưỡng bức và hiếp đáp chính nhân dân. Họ đã cố tình hay vô ý mà đã quên đi sứ mạng của mình là bảo vệ nhân dân, bảo vệ quốc gia, bảo vệ dân tộc. Và họ vì quyền lực hay vì sự tồn tại của mình mà tôn thờ đảng cộng sản thay vì phải trung thành với tổ quốc.

Kể từ ngày nắm chính quyền, cộng sản đã tịch thu hầu hết các cở sở của các tôn giáo tứ Bắc đến Nam, từ bệnh viện cho tới trường học, từ trung tâm từ thiện cho tới các dòng tu, chùa chiền … Sau bao nhiêu năm các cơ sở và đất đai đó không được sử dụng đúng mục đích hoặc bỏ không, năm vừa qua, các tôn giáo đã mạnh dạn lên tiếng lấy lại để phục vụ cho nhu cầu thờ phượng và công tác xã hội. Kết quả thật bất ngờ cho những ai kỳ vọng vào sự thay đổi và tiến bộ của cộng sản. Một chiến dịch khủng bố bằng sự tra tấn và vu khống trắng trợn đã được chính quyền Hà Nội sử dụng cho nhân dân Thái hà và vị chủ chăn của mình, Đức tổng Ngô Quang Kiệt. Một nhà thờ tin lành ở Đắc lắc bị đánh sập không thương tiếc. Một Làng Mai với hàng trăm Ni Cô bị đuổi ra đường ngay sau ngày lễ Phật Đản Liên Hiệp Quốc …

Với công cụ “quy hoạch”, đảng cộng sản đã thực hiện chiến lược “bần hóa cố nông”. Hàng ngàn người dân từ Hưng Yên, Yên Sơn đến Kiên Giang đã bị cướp đoạt trắng trợn và quăng ra đường. Những người nông dân đã không còn đất để được làm nông dân nữa.

Trong thời gian vừa qua, Việt Nam đã phải hứng chịu nỗi nhục nhã khi chính phủ Nhật đơn phương cắt nguồn viện trợ ODA cho Việt Nam. Những tưởng đảng cộng sản sẽ bị áp lực ít nhiều mà thay đổi. Ấy vậy mà hội nghị TW vừa rồi vẫn kết thúc tốt đẹp với quyền và lợi vẫn được cân bằng giữa các phe phái bên trong nội bộ đảng cộng sản.

Thực tế đã chứng minh rằng: Sự lãnh đạo độc tôn của đảng tất sẽ sinh độc quyền. Sự độc quyền tất sẽ sinh độc đoán. Sự độc đoán tất sẽ sinh độc tài và từ đó quan liêu và tham nhũng là bản chất.

Thế thì chúng ta mong đợi điều gì ở chính quyền cộng sản? Thay đổi ư?
Xin thưa với tất cả mọi người rằng: Không bao giờ.

Một xã hội có còn là xã hội khi những con người trong xã hội đó chỉ biết dùng “bạo lực cách mạng” để đối xử với nhau, chỉ biết dùng gian trá để lừa lọc nhau? Xã hội đó có nên gọi là xã hội khi chử “con” trong “con người” được coi trọng, còn chử “người” chỉ là cái vỏ bên ngoài?

Trăm dâu lại đổ đầu tằm, những điều đốn mạt nhất trong những điều đốn mạt đó lại đổ lên đầu nhân dân, những con người hình thành nên cái cộng đồng gọi là dân tộc, những con người kiến tạo nên cái gọi là tổ quốc, những con người cấu thành nên xã hội.

Việt Nam, ngày 19 tháng 1 năm 2009

Thông Báo

Đảng Dân Chủ Nhân Dân
The People's Democratic Party



Thông Báo

V/v: Trang Nhà Đảng Dân Chủ Nhân Dân Bị Phá Hoại

California - ngày 15 tháng 1 năm 2009 - Chúng tôi xin trân trọng thông báo đến các cơ quan ngôn luận, độc giả, thân hửu và đảng viên Đảng DCND về tình trạng trang nhà của Đảng Dân Chủ Nhân Dân như sau:

- Bắt đầu sáng ngày 15 tháng 1 năm 2009, trang nhà Đảng Dân chủ Nhân Dân ở địa chỉ ddcnd.org và ddcnd.com đã bị tin tặc (hackers) CSVN tấn công và tạm ngưng hoạt động

- Tạm thời trang nhà mới được lưu trử và phổ biến thông tin của Đảng Dân Chủ Nhân Dân ở địa chỉ: http://dangdcnd.blogspot.com/


Trân trọng,
T.M. Đảng DCND
Trần Nam

dangdanchunhandan@yahoo.com

Chào Mừng Năm 2009 - ĐDCND Rải Truyền Đơn

Chào Mừng Năm 2009 - Đảng DCND Rải Truyền Đơn
Kêu Gọi Quân đội Nhân dân Việt Nam Chiếm Lại
Trường Sa – Hoàng Sa

Truyền Đơn Dấu Trong Bút Bi Rải Tại Trường Đại Học Tp. Sài Gòn Đầu Năm 2009

Ngày 1 tháng 1 năm 2009 – Đêm 31 tháng 12 năm 2008, bước qua năm 2009, nhằm chào mừng Năm Mới trước những thử thách của Phong trào Dân chủ Việt Nam và sự kiện Trường Sa – Hoàng Sa đang bị Trung Quốc xâm chiếm. Đảng viên Đảng Dân chủ Nhân dân đã đồng loạt rải nhiều truyền đơn tại các nơi thuộc Quận Phú Nhuận và khu vực Trường Đại Học thuộc Tp. Sài Gòn. (để truyền đơn không bị an ninh thu hồi và gây khó khăn cho sinh viên, chúng tôi tạm không nêu đích danh tên đường và trường Đại Học nào) .

Truyền đơn kêu gọi Quân đội Nhân dân Việt Nam phải dũng cảm bảo vệ Tổ quốc Việt Nam, bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ và lên án đảng CSVN đã hèn nhát trước ngoại xâm. Nội dung của truyền đơn giống như lần rải bằng bong bóng ngày 22 tháng 12 năm 2008 tại Sài Gòn, nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam. Tuy nhiên, tại Phú Nhuận truyền đơn rải công khai trên đường thì tại Trường Đại Học thuộc Tp. Sài Gòn, truyền đơn đã được đảng viên đảng Dân chủ Nhân dân dấu trong cây viết bút bi, để bảo đảm truyền đơn đến tay sinh viên đang học tại trường Đại Học này.

Truyền Đơn Rải Bằng Bong Bóng 22/12/2008 Kêu Gọi Quân Đội Nhân Dân Việt Nam Bảo vệ Trường Sa-Hoàng Sa

Việt Nam đang bị cai trị bởi một chánh quyền vô cảm trước vấn nạn của dân tộc, hèn nhát và nhu nhược trước kẻ xâm lược. Một đất nước bị độc tài kềm hãm nên kinh tế thua kém, suy đồi. Một đảng cầm quyền chỉ biết tham nhũng, hà hiếp nhân dân, bị nhân dân nước láng giềng khinh bỉ, ví như là “giòi bọ”. Vì vậy, ngày nào đảng CSVN còn nắm giữ chính quyền, ngày đó dân tộc và đất nước còn suy vong. Năm 2009 sẽ là năm thử thách đối với Dân tộc Việt Nam nói chung và Phong trào Dân chủ nói riêng.

Nhân dịp đầu năm 2009, thay mặt Đảng DCND, xin cảm tạ sự yễm trợ của ân nhân và bè bạn đối với chúng tôi trong thời gian qua và trân trọng sự hy sinh, đấu tranh dũng cảm, chấp nhận tù đày của đảng viên Đảng DCND; dù ở trong hay ngoài nước, đang hoạt động công khai hay ngầm. Hiện nay, vì đấu tranh cho Dân chủ, Tự do, Nhân quyền và Toàn vẹn Lãnh thổ, nhiều đảng viên đảng Dân chủ Nhân dân đã bị bắt, có người đã bị tuyên án những bán án nặng nề như Bác sĩ Lê Nguyên Sang, Luật sư Nguyễn Bắc Truyễn, Trần Quốc Hiền, Ký giả Huỳnh Nguyên Đạo, anh Đoàn Văn Diên, chị Trần Thị Lệ Hằng v.v.. Dù vậy, vì sự tồn vong của dân tộc, vì tương lai của đất nước, đảng viên đảng Dân chủ Nhân dân sẽ nổ lực hơn nữa, vượt qua mọi gian khó và thử thách; để cùng với Nhân dân và các Lực lượng Dân chủ đấu tranh cho mục tiêu: Tất cả vì một Việt Nam Tự do, Dân chủ và Toàn vẹn Lãnh thổ.

T.M. Đảng DCND
Trần Nam

Thursday, January 15, 2009

Vietnam's Bloggers Face Government Crackdown

Vietnam's Bloggers Face Government Crackdown


By Ann Binlot Tuesday, Dec. 30, 2008 (Time Magazine)

Vietnamese university students sit at a row of computers at an Internet shop in Hanoi, Vietnam on Friday April 21,2006 (Richard Vogel / AP )

The reins on the freedom of speech for Vietnam's growing political blogosphere just got tighter. On Dec. 18, Hanoi passed a new law prohibiting bloggers from creating posts the government says incite violence or crime, undermine national security, include inaccurate information that could damage the reputation of individuals and organizations, or disclose state secrets. It also requires global internet companies with blogging platforms operating in Vietnam to report to the Vietnamese government every six months — and to provide information about individual bloggers if requested.

In Vietnam, a country where the communist government has controlled the media since North and South Vietnam were reunified in 1975, blogging has become a growing — and risky — new forum for political dissidents to spread information about social abuses and government corruption. The new generation of blogs covers everything from criticizing top ranking officials for chartering planes to monitoring labor violations. Before this month, no formal blogging or Internet restrictions were in place, but several cyber dissidents — such as Huynh Nguyen Dao, Nguyen Bac Truyen and Le Nguyen Sang — have been arrested for posting anti-government propaganda online. The government regularly shuts down politically sensitive blogs, and to avoid arrest, some bloggers have taken to writing under pseudonyms. "They have to use their nickname, and different computers so they can post the article," says Nguyen Thanh Trang, president of the California-based Vietnam Human Rights Network. And even so, he adds, "They disappear."

In December 2007 and January 2008, 56-year-old human rights activist Nguyen Hoang Hai — who blogged under the pseudonym "Dieu Cay" — organized demonstrations in Ho Chi Minh City against the government's permission of the Olympic torch to pass through Vietnam. The demonstrations protested Chinese occupation of the Paracel Islands in the South China Sea — which Vietnam also claims. Within months, police arrested Nguyen on charges of tax evasion — a move widely seen as retaliation. "It's pretty clear that what he was really thrown in jail for was for criticizing China's claim over the Paracels," says Bob Dietz, Asia program coordinator at the New York-based Committee to Protect Journalists. In December, an appeals court upheld Nguyen's 30-month jail sentence.

In October, Hanoi opened a new government arm called the Administration Agency for Radio, Television and Electronics Information, ostensibly to regulate Internet usage and monitor Vietnam's online users, which are predicted to increase from about 20 million today to 30 million by 2010. "Vietnam like China realizes the importance of the Internet if their economy is going to grow and they accept that the more people have broadband access, the better it is for the country," said Dietz. Although the new law prohibits bloggers from discussing politically sensitive subjects, it also states that the government officially encourages Internet use "in order to share and exchange information corresponding to Vietnamese habits, customs and laws, thus, enrich spiritual life and strengthen community cohesion." Luu Vu Hai, chief of the Administration Agency for Radio, Television and Electronics Information at the Ministry of Information and Communications defends the new regulations. "Every country has its own law and all activities must follow its laws in order to guarantee the social benefits," Luu says. It "does not mean to censor blogs, but to help and to educate the bloggers to maintain a healthy way of using Internet for their benefits."

Whether the government will get the global companies working within its borders to help maintain that "healthy way" remains to be seen. Although the state-run newspaper Thanh Nien reported that Ministry of Information and Communication deputy minister Do Quy Doan will contact Google and Yahoo! about their cooperation, representatives from both companies have said they have yet to be contacted. Google, Microsoft, Skype and Yahoo have all been under fire recently for complying with the Chinese government to filter out content pertaining to controversial subjects in the country such as Falun Gong and Chinese occupation of Tibet.

As for the writers, Le Phuong Thi, one of jailed blogger's Nguyen Hoaong Hai sources who fled to California in July after fearing for her own safety, believes they will carry on despite the new law. "It's an excellent tool to let the world know and spread the news of what's going on inside Vietnam because there are no independent newspapers or news organizations in Vietnam," she said. And while she can't return home and her former colleague remains in prison, stories of persecution like theirs stories are only fanning the flames of discontent — not stamping them out. "Right now the government is very afraid of the Internet," says Nguyen Thanh Trang. "The Internet is very powerful."

http://www.time.com/time/world/article/0,8599,1869130,00.html

The Situation of Dissidents

The Situation of Dissidents Political Views in Vietnam

Huynh Viet Lang, sentenced 2 and 1/2 years in jail for his democratic activities


By Huynh Nguyen Dao aka Huynh Viet Lang – PDP’s Central Committee Member
(Translated by Thuy Tu)

The struggle to peacefully overthrow an entrenched totalitarian regime cannot be carry out by grass-roots revolutionary movement. Rather an organized and well-supported task force is vital in order to achieve the ultimate goal of a democratic political assembly. Just as a skilled labor force is the key to a successful competitive economy, so to be talent a well-organized revolutionary movement in deciding the success or failure of democratic revolution.

At present, we must look at Viet Nam's needs on two fronts. First, a complete systematic analysis of what is needed in order to implement democracy must be performed. Second, a concise strategy must be developed in order to peacefully change Viet Nam's present political climate. Fighting for Viet Nam's political freedom is a political fight of which must be done from the outside in.

The scope of this article will discuss the general situation of democratic trend in our nation. For the security reason, I will discuss, only in general terms, matters relating to any particular political assembly (a party, a club or a group) in the country.

The real situation of the underground democratic movement inside Vietnam is not entirely known to the overseas Vietnamese community. Partly because of alliances between the national and international movements have not been thoroughly developed. And partly because past attempts have resulted in the exposure of underground national forces during the 1980s and consequently causing series of captures and arrests that originated directly from relationships with overseas personnel. It appears that the overseas' organizations did not take adequate precautions in screening of their staff which resulted in the infiltration of communist sympathizers. An example would be the case of secret agent Dang My Dung (Yungthe XXI c Krall) that was revealed by CIA and FBI on October 1978. This lead to the repatriation of Dang Ba Thi, Vietnamese U.N. ambassador. Thi helped organize the beginnings of the network of VCP spies in the U.S. What followed was thirty years of silent infiltration. Vietnamese communist spies began coming to the U.S. just before and after 1975. The next wave of penetration was in 1978 when Chinese people living in Vietnam were forced to leave that country. The last wave of infiltration occurred during the U.S.' Orderly Departure Program (ODP). As a result, the overseas anti-dictatorship battlefront in Western Europe and North America was exposed by Vietnamese communist spied network. Consequently, it is understandable why the democratic movement inside Vietnam is very careful when communicating abroad and are hesitant to form alliances with its international compatriots.

The democratic grass-roots revolutionary movement inside Vietnam is a multi-faceted well developed organization, which is capable of bringing many otherwise separate factions. Based on certain code of conduct, many groups have joined together to form a united front in order to reach their ultimate goal: to overthrow the dictatorship of the Communist party. What was once an armed struggle is now replaced by non-violent revolutionary movement.

Of course each group’s perception is distinctly their own. However, it is wrong to think that national Vietnamese democratic movement is the sole voice against the Vietnamese Communist Regime. In reality, all people who love Vietnam, working either individually or collectively, are striving for democracy as the ultimate solution to liberate Vietnam from communist oppression.

In this present struggle for democracy, the true battle is fought not in the streets, but in the minds of the Vietnamese people. The struggle lies in showing the Vietnamese people the true cost of communist oppression. The facts that the intensive development of many Southeast Asian as well as some other Asian nations, which result from a workforce armed with end-of-20th century’s technological skill, is a proof for this assumption. Information technology has shortened the differences concerning the pace of expansion between Europe-America and Asia, not only in economics but also in politics and workmanship of revolutionary movement.

I. The Beating Of The Gong

The advent of an organized anti-governmental political organization is a relatively new phenomenon. Always, there have been people who were for democracy and opposed to the state government's political views. The democratic warriors reflect the entire range of Vietnamese citizens, from the rural farmer who lives in a village who speaks a native dialect to the urban dweller who rides his know “xich lo” (a man-powered vehicle which demands tremendous work). The goal of democracy transcends class and place.

Even now, patriots inside the Vietnam are broadcasting their presence in a unified voice to all corners of the globe and letting the world know that: “We, who love democracy, are here!!” Vietnamese as well as all democratic peoples have most certainly heard this call and are coming together to create a common front against the Government’s communist ideology. However, in our efforts to peacefully changing Vietnam’s political landscape, certain innate problems must be addressed.

Before marching together with fellow citizens to raise yellow, red or orange … flags in a grand parade national wide, the official appearance of these democratic patriots will replace the role of the flags.

Except for a handful of individuals, most of the people in the nation today who love democracy have never been trained by any institution to become politicians. Entering into the revolution movement, they are equipped by nothing but a heartily patriotism and firm belief in democracy.

The following story will help us to further understanding the democratic warriors in the nation:
In 1789, the French National Parliament, representing the public's wishes, sent a proclamation of human rights to the King of France. The public's demands were disregarded while Versailles Palace continued to hold its lavish and debaucherous banquets. This angered and infuriated the public. Standing up in opposition, the eloquent speaker Danton publicly berated and criticized the King’s conduct. He said that the people do not have enough to eat because of the king. Making a comment on the King’s girth, Danton went on to say that maybe the king should be butchered so that way people would not be hungry any more. The crowd listened passionately to Danton. Suddenly, a lady stepped out from amongst the crowd. While beating a gong, she shouted out loud while beating the gong: “RETURN THE BREAD TO US!!!” Several other ladies followed her. The crowd energetically followed the ladies. It was said that if the French lady had not beat the gong on that day, then history would never know of the first declaration of human rights. Symbolism such as the beating of the gong is important in inspiring the people. No matter how fervent and passionate Danton’s speech may have been that day, it would have been forgotten had not the beating of the gong been there to commemorate the moment.

Therefore, in attempting to identify leaders of democratic movements is not difficult. Leaders naturally pushed forward both their actions and by their fellow compatriots. Their actions reflect a person who dares to take responsibility rather than as a leader holding on power. These leaders of democracy embrace every hot or cold breath of their fellow citizens under their skin and their stomachs and use it to motivate them. Another definable characteristic of democratic fighters is that they sacrifice their time and effort all for the hope of creating a better place for their family.

In developing a democratic movement, it is important to look at other models that have succeeded. Due to censorship in Vietnam, it is difficult to fully study the methods applied in the revolutionary movements in Eastern Europe and the Middle East. However, democratic ideas and information is coming in and they are being conveyed to a quiet public. The general idea of “silent majority” is no longer accurate in Vietnam. While these quiet masses seldom raise their voice, they still listen, read and think. Indeed, within this silent majority is a network of supporters that create a neural system which recognizes social changes and disseminates these signals outward like an echo.

Ii. The Dispersion Of Personnel And Organization

In order to effectively defend against the daily tools of ideological suppression, i.e., PA 25 (bureau of literature security) and PC35 (bureau of intelligence), there must be a persistent pressure on the political structure at all departmental levels. At present, the security force comprises 70% of Vietnam’s governmental body.

At the conclusion of the Vietnam Communist Party’s 12th Central Convention any hopes for democratic changes within the dictatorial communist structure had all but vanished. The common citizen’s patience concerning governmental bureaucracy and corruption had reached its limit. What remained was an energized and anxious society yearning for the winds of democracy to come in. Within this motivated society is where democracy’s true strength lies. Indeed, it is the people’s hearts that is the best fortress to protect revolutionary democratic activities. Relying on the supports of citizens as well as the warrior spirits of our forefathers, the freedom fighters of this democratic revolution that led to the public uprising in the summer 1997 at Thai Binh and on the right fork of Hong river. It is also this same support that keeps them secreted away from the communists to this very day. This is a classic example of the symbiotic cooperation between the democratic front and civilized society in Vietnam.

In analyzing the democratic movement in Vietnam, one must understand the governmental system in power. A step-by-step analysis must be made regarding the most effective means of political confronting the VCP. The democratic movement must realize and plan against any counter-attacks by the VCP. Already, intelligence experts within the communist security agencies have by overt means identified the specific-goals of many rebel groups. However, with carefully planning and strategic maneuvering, it will be almost impossible for the13 members of political bureau of VCP to predict and to prevent all tactics and movements of the democratic revolution. These strategic approaches had been successfully justified and used in Kyrgyzstan and would likely prove successful in Vietnam as well. When citizen’s rights and values are not honored by the authoritarian regime, the formation of democratic forces based on decentralized structure is necessary.

On the other hand, what happened in Eastern Europe might not happen in Vietnam, as Vietnam’s situation is more similar to the Central Asian countries than the other parts of the world. The Chinese democratic movement after the Tiananmen Square demonstration, for example, lends valuable insight to Vietnam’s democratization efforts. It is essential for those who are fighting for democracy in Vietnam today to have subjective points of view of the political and social as a whole. The democratic movement will be successful in VN only if it can carry out in a manner specific to Vietnam own characteristics and needs. Although insightful, any duplication of the democratic movement in other countries without theses considerations will prove to be a failure. So too is underestimating the VCP’s capabilities which if done will make all the sacrifices made thus far to be for nothing.

Social Activities of the Democratic Movement.

Since late 1996 to early 1997, there were 8 boycotts, generated by Saigon workers, range in from the small scale strike of 150 taxi cab drivers to larger scale movements of 800 workers at the Khanh Hoi clothing factory and 1000 workers at the Tan thuan export manufacturing company. Boycotts have spread so widely that Colonel Huynh Hanh had to admit, “the boycotts had been directed by the former resistance force (former VCP cadres)”

Since it does not fully describe all activities currently being carried out by the democratic fighters, the term “anti-government political views” is no longer suitable for the democratic movement in today’s Vietnam. The activities for democracy are not limited to political proposals to the VN government; rather they more frequently involve demands for human rights. Since unions are the orbital organizations of the VCP, they are not a worker’s representative body and consequently, do not reflect the worker’s issues or needs. Rather the aforementioned boycotts are generated and lead by responsible workers, who act as the leaders for the true benefit of their fellow workers. By their actions, they are undeclared democracy activists. However, one should realize that the success of a boycott is not in the hand the leader only, but also the workers themselves. Armed with their devotion and willingness to sacrifice, the workers risk their daily “bread and butter” for equality and justice. These brave workers, these common citizens, stood against the immoral legal system created by the Vietnam Communist government and imposed on its own people.

Undeclared Status and Pluralism in Political Point of Views.

The nature of the Vietnam’s present day struggle is the result of the conflict between the elite minority VCP Party (the high ranking VCP’s cadres and CVN government members) and the mass of common citizens. The collapse of the VCP domination is inevitable. In the interim, one of the essential goals of the democratic movement must be self-protection. If exposed and destroyed, the VCP’s collapse will come later than sooner. To publicize the movement’s goals, activities and members at the present time would benefit only the VCP.

At this point in time, the struggle for democracy has not yet reached the parliamentary level therefore to publicize the status of members and their activities are unjustified and would serve no purpose. This self- protecting strategy is necessary in facing the totalitarian regime, which is not voted for by its citizens and is holding on to its power by brutal means, police, underground agents and prisons. There is no opportunity for independent thought and points of views to be expressed. As such, in the face of such unfertile soil, it is important to save the seeds of democratic movement for a more suitable condition.

However, the democratization progress does not include a “wait and see” attitude. It calls for tremendous efforts all the time. The success of the democratic movement against the totalitarian government must be based on its actions and not on unrealistic propaganda. Within the Vietnam political environment, it is important to understand that boycotting is not a violent act. America, through the decades, has used the same method to peaceful change the face of the country. Boycotting is a peaceful act of fighting for democracy; it is nothing more than another form of political warfare. Therefore, when initiating and generating a boycott, the democratic revolution is officially declaring, in no uncertain terms, political war against the VCP and communist government. Having set the wheels in motion, there can be no retreat, no surrender.

At last, the ultimate goal of the democratic movement is to establish a pluralistic political environment. Therefore, the existence of different political ideas within the common ground of pluralism is a matter of course. The only reason to suppress these different ideals is to create a totalitarian government.

In writing this paper, the author would like to share his point of view from within Vietnam in hoping that we all can contribute effectively to the success of the democratic movement as a whole. Of course, confronting an organized totalitarian regime is not easy task, especially when performed by a grass-roots democratic movement. Preparing and motivating members with political sensitivity and a high capability for furthering the democratic movement, etc., is essential for its ultimate success. As the technical skill and knowledge of workers are competitive advantages in today global competition, so too is the political sensitivity and knowledge of democratic freedom fighters are fundamental requirements for the success of the democratic revolution.

Saigon, July 26, 2005.

According to BBC and RFA news on January 22 and October 02, 2003, Wang Bingzhang, an American resident and democracy activist, was arrested by Chinese secret agency in Vietnam in July 2002 and sentenced for life.
Since June 2005, all boycotts that have occurred have been deemed illegal according to Communism Vietnam’s Labor Laws, acts 173, 174, and 178. All workers found to have boycotted are subjected to be layoff and prosecution.

References:

“Political Changes in Vietnam: In search of the middle class challenge to the state”, Asian Survey, 2002, Martin Gainsborough.
“Dieu Kien Hinh Thanh Chinh The Dan Chu tai Viet Nam” and “ Quyen Vi Chinh” , 2004 and 2004, Viet Bao Pham Van Ban
“ Thu Phan Doan Cho Mot Lo Trinh Dan Chu Hoa Nuoc Nha”, March 2005, Van Viet Ha
“ Dan Chu Hoa Viet Nam – Hien Thuc va Kha Nang”, Spring 2004, Le Tung Minh.
“Tieu Luan so 1: Bay Han Che Lon cua Bat Dong Chinh Kien o Viet Nam”, July 2005, Lam Yen.

It's Time To Stand Strong

It’s time to stand strong and see the true face of the VCP's brutal authority.


Hanoi governement sentenced Dr. Le Nguyen Sang 4 years in jail

Written by Dr. Le Nguyen Sang, aka Nguyen Hoang Long - PDP's Founder Member - (Translated by Thuy Tu)

With over half century having passed since the Vietnam Communist Party (VCP) forcefully imposed its communist regime onto our country, Viet Nam has become a poor and underdeveloped nation. Under the VCP's regime, the Vietnamese people have endured more poverty, suffering and insecurity than ever before.

Without the promise of democracy and freedom anywhere on the horizon, Viet Nam is left wholly underdeveloped and at risk of social destruction. The absolute rule exercised by the VCP's ruling party is the sole cause of this downward spiral.

The saying that "power tends to corrupt, and absolute power corrupts absolutely," holds all too true under the VCP's regime.

Fraud, corruption and conversion of public assets for personal gain by the VCP have denied Viet Nam of its legacy. With every day that passes, Government officials find ways to enlarge their own coffers at the expense of the common family. Hundreds of VCP members have directly participated in crimes such as corruption, influence peddling, bribery, and theft not to mention more heinous crimes like rape, violence and murder… As a consequence, Vietnamese society has sadly become even more deteriorated with each passing year.

Where the vast majority of the Vietnamese people work hard every day at poverty level wages in order to survive, an elite minority class of red capitalist, who enjoy privileges granted to them by their governmental connections, live an extravagant and bourgeois lifestyle. The sign of any third world country is the great disparity between the rich and the poor without a defined middle class. Viet Nam is a classic example of this. Social classifications are inverted. The gap between rich and poor is escalating, and the inequity between each class leaves the Vietnam weaker as a whole. 95% of the Vietnam's population, which comprises of laborers, farmers, intellectuals, small-business men, youths, students lead an existence that is at or below the poverty level. They are forced to find other means in order to merely subsist. Some must go overseas to work as laborers, while others have to marry foreigners. This is such contrast to VCP members who are getting richer and richer off the backs of the common man.

Many former communist countries such as Soviet Union, Poland, Hungary, Yugoslavia and Romania have realized the futility of communism. Unfortunately for our nation, the leadership of Vietnam Communist Party still holds fast to its unrealistic doctrines as a way to mask their true dictatorial nature.

Using its suppressive governmental apparatus to completely take control of power, combined with its obscurant policy as well as instilling fear in its citizens, the VCP has a death-grip on Viet Nam. While the world trend is moving toward Freedom, Democracy, and Independence, the VCP Government is an archaic monolith that refuses to recognize its out-dated existence. It does not care about the future of its country and its own people.

In order to protect this single-party dictatorship, the VCP has implemented and fostered many illegitimate diplomatic and economic relationships. It has signed numerous treaties relating to territorial and oceanic boundaries that although beneficial to VCP members and their financial interests have proved disadvantageous for Viet Nam by losing lands left by our forefathers. If threatened by foreign enemy, the VCP will be unable to defend our country's sovereignty.

By fiercely applying obscurantism, preventing freedom of speech and publication, and having absolute control of the mass media for over the past half century, the VCP has forced the nation into ignorance, isolation and underdevelopment in spite of the advanced development of economics and sciences occurring worldwide. Viet Nam today is far behind its neighboring Asian countries, such as South Korean, Taiwan, Malaysia, Philippines, Thailand and Indonesia in the numerous areas, including public education, science and economy.

Relying on its brutal security apparatus, the VCP continuously threaten and suppress the voices of its opponents. Many of our country ’s social reformists, those who dare to raise their voice to fight for human rights, democracy, freedom of speech and religion, such as Dr. Pham Hong Son, Journalist Nguyen Vu Binh, Dr. Nguyen Thanh Giang, Novelist Duong Thu Huong, Father Chan Tin, Minister Nguyen Hong Quang, Father Nguyen Van Ly, Veteran Party members Pham Que Duong, Nguyen Khac Toan, Tran Dung Tien, Le Chi Quang, Hoang Minh Chinh, Vu Cao Quan, Professor Tran Khue, Dr. Ha Si Phu, Dr. Nguyen Dan Que, Most Ven. Thich Quang Do, Ven. Thich Huyen Quang, Ven. Thich Thien Minh, Poet Bui Minh Quoc, Professor Nguyen Dinh Huy, Professor Nguyen Chinh Ket, Lawyer Nguyen Van Dai … have been falsely accused as spies and either arrested, held under house arrest or indefinitely kept under strict surveillance and at risk of being threatened day or night.

Totalitarian dictatorship is nothing more than another face of slavery that, if not stopped, will destroy the Vietnamese people for generations to come. Now is the time for us draw a line and make our stand. The destiny of our country and our people cannot be left in the hands of the VCP. It’s time to stand strong and see the true face of the VCP's brutal authority.

By any and all means, and at any price, we must be determined to fight for our nation in order to give it back to the common family. For the future of our country and our people, let us extend our helping hands; let us be part of the People’s Democratic Party and fight for the objectives stated in the PDP Proclamation. This Proclamation, which was declared on 6/15/2005, includes the following 9 plans of action:

1. Use all means, public or underground, to mobilize our compatriots to get involved in the struggle for Freedom, Democracy, Justice and Prosperity, in the spirit of Nonviolence.

2. Struggle for the immediate release of all political prisoners.

3. Struggle for the Freedom of _Expression, the Freedom of Press, the Freedom of Association, the Freedom of Religion. The immediate objective is to constitute a front of opposition aiming to end the delinquency of power.

4. Struggle to defend the independence of the fatherland, to preserve the territorial integrity of the country.

5. Struggle to demand improvement and security in social life, especially for the underprivileged classes.

6. Struggle for the right of every citizen to participate in political life in an official manner and without discrimination.

7. Depend on the force of the people and international support, in order to organize free elections to choose fair representation. Organize a referendum so that the people can express their views in the choice of political system.

8. Struggle for equality of each citizen, without any consideration of origin, breed, class or opinion, according to the Universal Declaration of Human Rights of the Citizen.

9. Struggle for a change of Constitution and Laws to represent the real wishes of the people to bring Vietnam towards a State of democracy and justice.

“A lone tree is not thicker than a bush,
Three unified trees can make a forest.”

Let pray our forefathers helping us to strengthen our beliefs for overcoming differences and difficulties.
Let us stand firmly to crush the rock underneath.
Let hope for Vietnam to soon achieve Freedom, Democracy, Equality and Prosperity.

Đầu Năm Nhớ Chuyện

Đầu Năm Nhớ Chuyện Đảng CSVN
Dâng Đất Cho Ngoại Bang

Tù binh Trung Quốc tại LạngSơn 1979


Nguyễn Thị Thu Mai – ĐDCND

ĐDCND - Nguyễn Thị Thu Mai hiện là đảng viên đảng CSVN. Mặc dù vẫn còn nằm trong guồng máy của chính quyền nhưng chị đã can đảm tham gia đảng DCND để cùng đấu tranh cho một Việt Nam tự do, dân chủ và toàn vẹn lãnh thổ.

Nhân dịp đầu năm Kỷ Sửu, tôi xin gửi đến anh chị em lời chúc mừng, đoàn kết một lòng hơn nữa cho sự nghiệp đấu tranh giữ nước trước nguy cơ bị ngoại xâm.

Ngày xưa Tướng Lý Thường Kiệt có câu:

Sông núi nước Nam vua Nam ở
Rành rành định phận tại đất trời
Cớ sao Bắc Triều sang xâm phạm
Chúng bây sẽ bị đánh tơi bời

Hay Nguyễn Trải từng viết:

Từ Triều Lý Trần bao đời xây nền độc lập
Cùng Hàn Đường Tống Nguyên, mỗi bên hùng cứ một phương

Đó là chuyện ngày xưa của cha ông ta từng dựng nước và giữ nước. Tuy thời nào cũng có kẻ tham sanh chay theo Trung Quốc bán nước cầu vinh nhưng không phải đất nước mình không có nhân tài, vì nước quên mình nhằm đánh đuổi Trung triều ra khỏi đất nước. Vậy mà ngày nay, vì lợi ích của mình, đảng CSVN đã cấu kết với Trung quốc để mưu cầu mưu sự riêng cho đảng.

Mới đầu năm 2009, vào 16hr ngày 1 tháng 1 năm 2009, Việt Nam đã ký kết cắt đất cho Trung Quốc, nhường một phần đất Tỉnh Cao Bằng, Bắc Cạn (Thác Bản Dốc) cho Trung Quốc. Việc này không ngoài dự đoán của nhiều đảng viên đảng CSVN, trong đó có tôi. Tuy nhiên bất ngờ là sự kiện ký kết lại đến quá nhanh như vậy. Vì sau chuyến đi Trung Quốc của ông Nguyễn Minh Triết và Nông Đức Mạnh, những giao ước của hai ông này với Trung Quốc thế nào không ai trong nhân dân biết, luôn cả đảng viên cấp thấp và trung trong đảng CSVN cũng bị dấu kín. Ngày xưa cha ông ta đấu tranh để giử đất, mở rộng bờ cỏi, ngày nay đảng CSVN lại bán đất cầu vinh. Thử hỏi như vậy có xứng đáng với sự hy sinh xương máu của tổ tiên không? Có đảng nào lại đem đất nước bán rẻ, sang nhượng, chia cắt không? Tội trạng của ông Phạm Văn Đồng đem hai đảo Trường Sa – Hoàng Sa nhượng cho Trung Quốc thì ai xử đây? Tội trạng của Đảng CSVN nhượng đất, nhượng đảo thì bản thân chúng ta là đảng viên của đảng CSVN nghĩ gì? phản ứng thế nào cho khỏi nhục? khỏi mang tội bán nước với dân tộc?

Tôi tự hỏi kẻ bán nước cầu vinh, nhường đất nhường đảo cho ngoại bang thì sẽ bị xử như thế nào? Khép vào tội gì đây? Bao giờ thì nhân dân Việt Nam mới có cơ hội đưa những kẻ phản bội ra xét xử? Một đảng cầm quyền nhục nhả đến độ bị nhân dân nước Nhật ví như là “giòi bọ” thì còn gì là danh dự, quốc thể nửa chứ. Liệu chúng ta cứ tiếp tục im lặng, không dám lên tiếng đấu tranh, không dám vạch ra tội ác xấu xa của họ. Cứ tiếp tục sống yếu hèn như vậy thì thử hỏi rồi đây tương lai của nhân dân Việt Nam sẽ ra sao? lại tiếp tục làm thân nô lệ cho ngoại xâm khi mà đất nước đã bị đảng CSVN dâng hiến cho ngoại bang. Chúng ta sống ngay trên xứ sở của mình mà lòng không còn tự hào nữa, nhục nhả khi thấy đảng CSVN đang rướt voi về dày mã tổ, nhục mất nước sẽ theo chúng ta suốt đời khi Trường Sa- Hoàng Sa vẫn còn nằm trong tay Trung Quốc.

Các bạn đảng viên đảng CSVN ơi, các bạn có bao giờ đặt vấn đề là tại sao đảng của chúng ta lại để mất nước một cách dễ dàng như thế? Chúng ta từng tự hào là một đảng cách mạng mà, từng đánh thắng biết bao giặc ngoại xâm, nào diệt đế quốc Pháp, thắng Mỹ xâm lược, ngăn chận giặc bá quyền Trung Quốc. Vậy mà giờ đây, đảng viên lại giương mắt nhìn đất nước của cha ông rơi vào tay giặc. Ngày xưa, vì yếu hèn nên vua ta đã ký hiệp ước nhường ba tỉnh Bắc Kỳ cho Pháp, ngày nay đảng CSVN vì nhu nhược, tham quyền cố vị nên ký hiệp ước Quý Sữu 2009 nhường đất đai lãnh hải cho giặc bá quyền Trung Quốc.

Chúng ta phải làm gì đây hởi các đảng viên đảng CSVN, đừng quay lưng lại với dân tộc, đừng phản bội lại đất nước. Chúng ta đã từng theo đảng để đánh Pháp, đuổi Mỹ nhưng bây giờ không thể mù quáng nghe theo Đảng CSVN để cam tâm phản bội tổ tiên, bán đất nước cho ngoại bang. Làm gì đây hởi bà con, anh em, nhân dân trong và ngoài nước? Làm gì để giử cho Tổ quốc khỏi rơi vào tay giặc ngoại xâm? Làm gì đây hởi thanh niên sinh viên để quê cha đất Tổ khỏi phải mất dần vào tay Trung Quốc?

Nhân dịp đầu năm, tôi chúc đồng bào nhân dân trong và ngoài nước an khang, thịnh vượng và hảy làm tất cả những gì có thể được để giữ cho bờ cỏi tổ tiên, cội nguồn dân tộc không bị chiếm đóng bởi giặc ngoại xâm.

Việt Nam, ngày 5 tháng 1 năm 2009

Ý Nghĩa Biểu Trưng của Đảng Dân Chủ Nhân Dân

Ý Nghĩa Biểu Trưng của Đảng Dân chủ Nhân dân




Tam giác tượng trưng cho sự đối trọng, cân bằng, và hài hoà trong một xã hội bình thường, có mâu thuẫn, nhưng có cơ chế bảo đảm trật tự, đồng thời cũng là biểu tượng cho hệ thống tam quyền phân lập gồm Hành pháp, Tư pháp và Lập pháp.

Màu Vàng tượng trưng cho dân tộc Việt từ ngàn xưa.

Màu Đỏ tượng trưng cho quyết tâm đấu tranh cho lý tưởng Tự do, Dân chủ.

Màu Xanh biểu hiện khát vọng và niềm tin vào tương lai dân tộc.

-----------


Đảng Dân Chủ Nhân Dân
The People’s Democratic Party


9 Mục Tiêu Đấu Tranh của Đảng DCND


Kính thưa toàn thể đồng bào!

Độc tài làm tha hoá quyền lực. Độc tài sinh ra tham nhũng, bất công và khủng hoảng. Độc tài làm cho đất nước ngày càng suy thoái và tụt hậu. Nhân dân ta cam chịu chế độ độc tài này đến bao giờ?

Đảng Cộng sản Việt Nam còn nắm được quyền lực là nhờ vào guồng máy cai trị hà khắc và nỗi sợ hãi của đồng bào. Do vậy, tiếng hô đồng thanh Tự Do của hàng vạn người sẽ xua tan bóng đêm sợ hãi. Cái bắt tay Dân Chủ của hàng triệu con người sẽ tạo nên sức mạnh đưa dân tộc ta đến bến bờ tự do.

Đã đến lúc, chúng ta không thể chịu đựng thêm được nữa. Hỡi những người con Việt Nam yêu nước, hãy dũng cảm đứng dậy đấu tranh chống lại bất công xã hội, phá bỏ nền độc tài thối nát, xây dựng một thời đại mới; thời đại của Tự Do, Dân Chủ, Công Bằng và Thịnh Vượng.

Chúng ta không thể thờ ơ trước thực trạng đất nước. Chúng ta không thể vô trách nhiệm trước tương lai dân tộc. Trái tim nhiệt huyết của chúng ta thúc giục chúng ta phải đứng lên hành động. Đảng Dân chủ Nhân dân xin long trọng công bố mục tiêu hành động trước mắt như sau:

1- Sử dụng mọi phương tiện bí mật và công khai để vận động đồng bào tham gia đấu tranh vì mục tiêu: Tự do, Dân chủ, Công bằng và Thịnh vượng trong tinh thần Bất Bạo Động.

2- Đấu tranh đòi chính quyền độc tài thả ngay tức khắc và vô điều kiện các tù nhân chính trị.

3- Đấu tranh với chính quyền độc tài đòi lại quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội, tự do thân thể, tự do tín ngưỡng… Mục tiêu đấu tranh là hình thành một lực lượng đối lập công khai, để kịp thời ngăn chặn những hành động của nhà cầm quyền gây tổn hại cho đất nước và cho nhân dân.

4- Đấu tranh buộc chính quyền độc tài phải bảo vệ nền độc lập dân tộc, và bảo vệ quyền toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam.

5- Đấu tranh đòi cải thiện và bảo đảm chế độ an sinh xã hội, đặc biệt cho những tầng lớp khó khăn.

6- Đấu tranh với chính quyền độc tài để cho các tổ chức đảng phái, các cá nhân đều được quyền tham gia đời sống chính trị một cách công khai và bình đẳng.

7- Dựa vào sức mạnh nhân dân và sự ủng hộ quốc tế, đấu tranh buộc chính quyền độc tài thực hiện quyền ứng cử và bầu cử tự do để chọn lựa những người xứng đáng tham gia vào các cơ quan chính quyền. Tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý để chọn lựa chế độ chính trị phù hợp với ý nguyện nhân dân.

8- Đấu tranh để mỗi người Việt Nam đều có quyền công dân. Không phân biệt nguồn gốc, dân tộc, giai cấp, chính kiến đều được hưởng những quyền căn bản nêu trong bản Tuyên Ngôn Quốc Tế về Nhân Quyền và Dân Quyền.

9- Đấu tranh với chính quyền độc tài sửa đổi Hiến pháp và Pháp luật để phù hợp với ý nguyện nhân dân, hướng tới việc xây dựng một nhà nước dân chủ và pháp quyền.

Đảng Dân chủ Nhân dân xin thề:

Đặt lợi ích dân tộc và lợi ích đất nước lên trên hết !

Kính thưa toàn thể đồng bào! Chúng tôi tin tưởng mạnh mẽ rằng; công cuộc đấu tranh vì một nước Việt Nam Tự do, Dân chủ, Công bằng và Thịnh vượng sẽ thành công rực rỡ. Chúng tôi tha thiết kêu gọi tất cả đồng bào Việt Nam trong cũng như ngoài nước; không phân biệt chính kiến, sắc tộc, tôn giáo, thành phần xã hội… Hãy truyền đạt mục tiêu đấu tranh của Đảng Dân chủ Nhân dân, hỗ trợ và gia nhập Đảng để cùng nhau đấu tranh chống chế độ độc tài, xây dựng nền dân chủ trên đất nước Việt Nam.

Vì hạnh phúc đồng bào, vì tiền đồ dân tộc Việt Nam, hãy đoàn kết muôn người như một.

Tổ quốc kêu gọi chúng ta

Lịch sử ủng hộ chúng ta

Dân chủ nhất định thắng

Độc tài nhất định thua

Việt Nam - Ngày 01 tháng 01 năm 2005
Đảng Dân chủ Nhân dân
dangdanchunhandan@yahoo.com